Từ cậu bé đứng tấn giữa nắng gắt đến người gieo hạt võ đạo và thiện lành cho cộng đồng.
Buổi sáng ở võ đường Đông Hải Tây Sơn (TP. Hồ Chí Minh), tiếng hô đồng thanh của hàng chục học viên vang vọng. Ở giữa, người đàn ông dáng rắn rỏi, ánh mắt kiên định và giọng nói dõng dạc đang uốn nắn từng động tác cho học trò. Ít ai biết rằng, người võ sư ấy – Trần Công Phúc – đã đi qua hơn hai mươi năm khổ luyện, vượt qua vô vàn thử thách để hôm nay trở thành người lan tỏa tinh thần thượng võ và lòng nhân ái Việt.

Từ nỗi đau đứng tấn đến triết lý sống bằng võ đạo
Năm 14 tuổi, khi nhiều đứa trẻ còn ham chơi, Công Phúc đã chọn con đường khổ luyện. Trong 10 ngày đầu nhập môn, cậu bé chỉ được… đứng tấn. Không đòn thế, không bài quyền. Đôi chân run rẩy, toàn thân nhức mỏi, nhưng cậu không bỏ cuộc.

“Võ thuật dạy tôi kiên nhẫn. Mồ hôi và nước mắt là học phí của ý chí,” anh nhớ lại.
Nhờ ý chí bền bỉ, anh trở thành võ sĩ, rồi huấn luyện viên, và nay là võ sư sáng lập võ đường Đông Hải Tây Sơn, nơi anh gửi trọn tâm huyết gìn giữ võ thuật Bình Định truyền thống và khơi dậy tinh thần võ đạo – nhân, nghĩa, lễ, trí, tín – trong thế hệ trẻ.

Võ đạo – Nền tảng của lòng nhân ái
Khác với hình ảnh nghiêm khắc thường thấy của võ sư, Trần Công Phúc luôn xuất hiện với nụ cười hiền hậu. Anh nói:
“Dạy võ là để dạy người. Võ không chỉ là sức mạnh, mà là lòng nhân.”

Ở võ đường của anh, những bài học đầu tiên không phải về quyền cước mà về kỷ luật, tôn sư trọng đạo và lòng biết ơn. Anh dạy học trò cúi chào khi vào sân, cúi đầu cảm ơn khi ra về — những điều nhỏ bé nhưng chính là võ đạo sống.
Từ tinh thần ấy, anh còn mở các lớp võ miễn phí cho trẻ em khó khăn, đồng hành cùng các chương trình từ thiện, trao quà cho người nghèo và học sinh vùng sâu vùng xa. Võ đường của anh không chỉ là nơi rèn luyện thân thể, mà còn là ngôi trường nhân cách, nơi võ thuật được dùng để giúp đỡ và gắn kết con người.

Giữa thương trường và võ đường – Một trái tim duy nhất
Ngoài võ thuật, Trần Công Phúc còn là một doanh nhân trẻ thành đạt trong lĩnh vực bất động sản. Dù ở vai trò nào, anh vẫn giữ một triết lý chung: làm gì cũng cần có chữ Tâm.
Gia đình nhỏ – người vợ hiền và cô con gái đáng yêu – chính là hậu phương vững chắc giúp anh cân bằng giữa đam mê, công việc và hoạt động thiện nguyện.
“Thành công không chỉ là đạt được điều mình muốn, mà là dùng điều mình có để giúp người khác.” – Võ sư Trần Công Phúc chia sẻ.

Lan tỏa tinh thần võ thuật Việt
Với Trần Công Phúc, võ thuật không chỉ là di sản văn hóa mà còn là nguồn năng lượng tinh thần giúp con người sống tích cực, kỷ luật và nhân hậu. Anh đang từng ngày đưa võ thuật ra khỏi giới hạn của võ đường – đến trường học, công sở, và cả đời sống xã hội.

Thông qua các hoạt động giao lưu văn hóa, thi đấu biểu diễn và thiện nguyện, anh góp phần lan tỏa tinh thần thượng võ Việt Nam, khơi dậy niềm tự hào dân tộc và ý thức gìn giữ giá trị truyền thống trong thế hệ trẻ.
“Võ đạo là ánh sáng dẫn con người sống hướng thiện, mạnh mẽ và yêu thương hơn.” – Anh nói.
Bài – ảnh: Đình Vương – Alex Nguyễn

