QUẢNG BÌNH YÊU THƯƠNG
(ST. Nguyễn Đình Trung)
Về thăm quê Mạ, Quảng Bình
Trải bao năm tháng nghĩa tình lắng sâu
Biển xanh thương sóng bạc đầu
Chang chang cồn cát nhuốm màu hoang sơ
Hòn La, Hòn Cỏ mong chờ
Hòn Nồm, Hòn Gió mộng mơ giữa đời
Nhật Lệ soi bóng mây trời
Thuyền nan rẽ sóng đón người về đây
Phong Nha – Kẻ Bàng mê say
Kỳ quan trác tuyệt ngất ngây lòng người
Sơn Đoòng rộn tiếng nói cười
Thiên Đường trần thế cho đời thêm xuân
Đèo Đá Đẽo giục bước chân
Chim kêu vượn hú muôn phần đắm say
Trường Sơn hùng vĩ là đây
Cheo leo lên tận thác mây Cổng Trời
Hoành Sơn sừng sững ngàn đời
Sông Gianh Trịnh – Nguyễn một thời phân ly
Đèo Ngang níu bước chân đi
Hoa thơm cỏ lạ xanh rì nhớ mong
Thăm dòng Kiến Giang xanh trong
Hoàng hôn nhuộm tím phiêu bồng trời mây
Hò Khoan Lệ Thủy vui thay
Dập dìu Mái Đẩy vòng tay ai từng
Đồng Hới nhộn nhịp tưng bừng
Rộng dài đô thị đèn trưng đón chào
Bảo Ninh, Mẹ Suốt năm nao
Một mình cưỡi sóng tuổi cao đưa đò
Trở về Đảo Yến Vũng Chùa
Viếng người Anh Cả thiên thu ấm lòng
Ba Đồn vang những chiến công
Thăm làng Thổ Ngọa chờ mong tháng ngày
Em cười duyên đến mê say
Nghiêng nghiêng vành nón tóc bay nắng hồng
Đất cằn nắng lũ bão bùng
Áo tơi che chắn kiên trung sá gì
Quê nghèo nâng bước ta đi
Gian lao vất vả sớm khuya tháng ngày
Vùng đất văn vật xưa nay
Rừng xanh biển thẳm dang tay đón mời
Trở về thăm Bọ Mạ thôi
Quảng Bình… khúc ruột bồi hồi nhớ thương
NĐT. 2024
Bài Thơ do Tiến sĩ luật, Viện trưởng Viện KSND Cần Thơ tặng Hội đồng tư vấn Ban giám đốc Trung Tâm UNESCO Văn Hoá Thông Tin Truyền Thông